Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

HE HE.



Hài vãi.Đùa đấy,hổng phải dzậy đâu.

LAN MAN.

Ngồi quán nhậu.Thấy mình,anh bưng ly bia tới cụng.Vẻ mặt cũng như mọi lần gặp mình.Rất chi là tâm sự.
Anh làm trưởng một phòng ban ở thị xã.Cái phòng chuyên rà soát văn bản và toét còi khi cần.Có thêm cái công chứng để có đồng ra đồng vào.Nhưng chắc chẳng béo bở gì vì anh làm đấy cũng gần hai chục năm có rồi mà chẳng ai tranh với anh.Chẳng như mấy phòng tiền bạc và đất đai…
Anh đang cáu,mà kiểu cáu của anh là buồn buồn…Anh vừa tham dự hội thi giảng viên lý luận chính trị ở tỉnh (hay là hội thi gì đó không rõ lắm,quán bia là chỗ người ta phải hét vào tai nhau chứ không rủ rỉ rù rì như anh mà được à).Đại khái là bài giảng của anh chuẩn bị công phu,giảng không cần Power Point Power Piếc gì (mà chắc anh cũng không rành hihi).Giọng giảng của anh thì tuyệt rồi (minh nghe anh giảng mấy lần),trầm ấm,khúc chiết,nắm vấn đề rất chắc,đúng đủ thời gian.Nghe anh nói bài thuyết trình của anh tuyệt vời,cử tọa vỗ tay ào ào (hội nghị,hội thi nào mà chả có vỗ tay hả anh) phen này chắc kiếm cái giải nhất.
Nhưng rồi khi công bố,anh tụt xuống giải ba.Ban tổ chức giải thích rằng thì là cái giải nhất nhì đó họ soạn đề cương gửi trước,họ làm tốt hơn anh.Thuyết trình chỉ là một trong những nội dung chấm thi.
Anh cáu:Tụi nó thuyết trình chán bỏ mẹ,chỉ được cái thậm thụt điện thoại…
Mình cười:Sao anh không điện thoại?Không phong bì?
Anh lại cáu…

Anh ơi,đã biết thế còn cáu làm gì?Em bao nhiêu lần tham dự những buổi tập trung học nghị quyết,học tập và làm theo tấm gương đạo đức,nó là thế này đây:





Bắt chấy



Và ngủ...

Hiệu quả của sự tuyên truyền một chiều đấy.Vậy ban tổ chức cần cái hiệu quả truyền thông,hay cần cái đề cương,chắc anh đã rõ.

Mình nhiều lần,rồi sau đó bỏ luôn không đi nữa,tham dự mấy lớp về học tập và làm theo...Mình nhìn giảng viên và cười mỉm không biết lão này nói thao thao thế lão có tin ở điều lão nói không nhỉ,hay lão có mắc cỡ không nhỉ.Hiệu quả truyền thông đến ngay từ người truyền thông.Một lão bia ôm gái gú hà rầm lại lên giảng về đạo đức,về phòng chống mại dâm,tệ nạn.

Bác Hồ là một nhà văn hóa và là một nhà chính trị.Mình rất nể phục nhiệt tình yêu nước của Bác.Tuy nhiên nhiều ứng xử của Bác mình không biết đây là hành vi văn hóa hay hành vi chính trị nữa.Nhưng thà thế còn hơn nhiều lão chả văn hóa cũng chả chính trị gì.Đầy.

Mình thích ông Trần Hưng Đạo 3 lần đánh thắng quân Nguyên hơn là ông Thánh Trần người ta đang xì xụp khấn vái.Mình tìm thấy chút người nơi hành động trèo tường vào nhà Nhân Đạo Vương để tù ti với công chúa Thiên Thành,hớt tay trên của Trung Thành Vương.Tuổi trẻ ai mà không có những xung động tình yêu không kiểm soát nổi. Vậy đấy.Thiêng hóa quá lại ra dở.

Người ta tổ chức hội thi tuyên truyền về những điều dối trá mà anh lại than phiền về những dối trá của cuộc thi.