Tất cả mọi người sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa đã ban cho họ những quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm. Trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.
Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011
MIỆNG NHÀ QUAN & NỀN HÀNH CHÍNH VỤN
Mình thường quan tâm đến những tuyên bố khi nhậm chức của các thành viên chính phủ,và qua đó dự đoán hậu vận của họ thế nào.Và ít nhất nhiệm kỳ vừa rồi mình đoán đúng.
Thoạt đầu là ông Triệu bộ thuốc.Ông tuyên bố sẽ giải quyết tình trạng bệnh nhân nằm đôi,nằm ba.Khi phóng viên hỏi ổng bằng cách nào thì ổng trả lời: “Chúng tôi sẽ tận dụng các phòng họp,phòng giao ban,hội trường của các bệnh viện để kê thêm giường.Cái này chúng tôi đã thử nghiệm ở Bệnh viện Thanh Nhàn rồi…” là mình thấy trớt quớt.Cái sáng kiến kê thêm giường ấy,bà hộ lý ở bệnh viện cũng làm được,không cần đến ông tiến sĩ bộ trưởng đâu ạ.Đúng ra ở tầm ông,ông phải có một giải pháp tổng thể,ví dụ quy hoạch lại chiến lược phát triển hệ thống y tế công theo hướng ngay càng thu nhỏ quy mô,hướng đến đối tượng người nghèo,chính sách,và mảng dự phòng.Còn lại tập trung phát triển y tế tư trong sự quản lý chặt về chất lượng,hiệu quả trên chi phí…Từ đó giảm tải cho tuyến y tế công hạng cao.Chứ tận dụng phòng họp và kê giường thì…xin chịu ông Chiệu…Và nhiệm kỳ của ông trôi qua êm đềm không có gì cho ngành y khởi sắc nếu không nói là tệ hơn,ngoài cái thuật ngữ kỳ quặc dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm mà không phẹt mẹ nó cái từ thổ tả.
Rồi tuyên bố đến năm 2011 viên chức ngành giáo dục sẽ sống bằng lương của ông bộ học Nhân.Cứ như ông phát tiền quà sang 5000đ cho con ăn phở mà không cần biết giá phở hiện tại bao nhiêu.Ông có hỏi ông bộ tiền Ninh hay bộ buôn Hoàng thử năm 2011 rau muống bao nhiêu bó,liệu ông Ninh có cân đối đủ tiền cho ông trả không?Sướng miệng…Và ông cũng êm đềm nhấn nút escape nhường ghế cho ông Luận với đống không,đống chung mà giờ này người ta thấy một ngành giáo dục nhiều không quá mà chẳng có gì chung.
Rứa năm ni nghe bộ đi Thăng tuyên bố cái chi.Ổng nói phải cho tư lệnh cái quyền.Ừ,có cái quyền.Ổng vô Đà Nẵng,bụp ngay ông Trưởng ban dự án sân bay.Bà con nghe mát dạ.Mấy thằng ì,thằng ạch phen này chết nhá…Ổng nói thiệt làm thiệt đó…
Nhưng ổng lại thừa thắng xông lên.Thần tốc,thần tốc hơn nữa.Táo bạo,táo bạo hơn nữa bằng cách cấm xe máy.Ổng lùa người ta đi xe bus vì ổng nói ổng có đi xe bus hai lần rồi.Thì cứ tin là ổng đã đi xe bus hai ngàn lần rồi cho mau,nhưng ổng đã làm gì để cải tiến sự thuận tiện của phương tiện giao thông công cộng này.Thằng dân nó cũng khôn lắm quý nhà chức trách ạ.Thấy cái gì ngon bổ rẻ là hắn mần ngay,không đợi khuyến khích đâu.Như chỗ mình bây giờ có phong trào đi nhậu bằng taxi vì hắn rẻ,an toàn (vì chưa kẹt xe và chắc cũng không có cơ hội kẹt xe).Ba thằng uỵch lên chiếc bốn chỗ đi vô tư có vài chục ngàn,rẻ hơn đi ba chiếc xe máy.
Rồi ông hiến kế điều chỉnh giờ làm việc.Cái này hơi bị được à nha.Ông có cách nào giải tán mấy cái trường mẫu giáo,mầm non,tiểu học,THCS đi không.Vì tụi nó tan học không được bố mẹ đón (bố mẹ chưa đến giờ tan ca) tự đi về dễ thành Yue Yue (Phật Sơn) lắm.
Rồi ông cấm (thì cứ cho là ông khuyến cáo đi cho nó bớt màu quy phạm pháp luật) thuộc cấp ngành đi từ cấp Vụ đổ lên không chơi golf vào ngày nghỉ.Tại sao là golf.Thế họ đi đánh billard được không?Họ đi Singapore,Thailand giải trí cuối tuần được không? Cấm,cấm,cấm…Tại sao thay vì cấm chơi golf,ông không thực hiện công khai tài sản của thuộc chức?Công khai rồi,ông cho hỏi tiền đâu mấy anh chơi golf?Vậy còn ai dám chơi golf?
Ông không nghĩ ra được cái gì hay hơn mấy cái cấm đó sao? Ví như thay vì ầm ĩ cấm,ông chịu khó huy động think tank của bộ ông đề xuất phương hướng phát triển giao thông công cộng (chứ không phải làm tốn thì giờ của Quốc Hội vào cái vụ tàu cao tốc).Và phối hợp với các bộ khác đề ra quy chuẩn về phát triển đô thị,tuân thủ các tiêu chuẩn văn minh về môi trường,giao thông công cộng…
Những việc đó chắc chắn là không có hiệu quả ngay.Nhưng nó chắc chắn là không tạo nên những núi rác tương lai mà các ông bộ trưởng con,bộ trưởng cháu phải gánh.
Thấy một người sắp chết nước không phải chứ nhảy ào xuống là cứu được,huống hồ là cả chục ,cả trăm người sắp chết nước…Một hai ba...nào ta cùng nhảy chỉ là hành vi từ một não trạng hành chính vụn mà thôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét