Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2011

MẸ HIỀN CHỊU HẾT NỔI RỒI.



Bác sĩ Giàu (Vũ Thư – Thái Bình) đã bị đâm chết,chưa kịp nhận sổ hưu.Bác sĩ ấy chết bởi một trọng tội,đó là tận tâm phục vụ cho một xã hội rừng rú,một giai tầng lãnh đạo vô cảm.
Đây không phải là lần đầu tiên tình trạng côn đồ tấn công thầy thuốc tại khoa cấp cứu.Rất nhiều trường hợp,mới đây là Cà mau,trước nữa là Nghệ an,Hải phòng…và còn bao nhiều trường hợp nữa chưa được nêu lên.
Khoan hãy phân tích chuyện đúng sai lỗi phải trong khi thực hành thao tác hồi sức.Chỉ nói đến trách nhiệm và sinh mệnh của người thầy thuốc khi thi hành công vụ,đúng,thi hành công vụ.
Đa phần các trường hợp tấn công thầy thuốc xảy ra ở bệnh viện tuyến huyện,nơi khoa Cấp cứu và Hồi sức tích cực,chống độc nhập chung làm một.Bác sĩ cấp cứu những cas ngưng tim ngưng thở trong vòng vây của người nhà bệnh nhân.Giống như biểu diễn tay nghề vậy.
Ở các tuyến tỉnh,trung ương,phòng Hồi sức được cách ly,có đủ phương tiện,có lực lượng bảo vệ đủ để can thiệp kịp thời.
Ở tuyến huyện,phưong tiện thiếu thốn,không có phòng cách ly,không có lực lượng bảo vệ.Người thầy thuốc gần gũi dân đến nỗi có thể bị đâm chết bất cứ lúc nào.
Xã hội ngày càng phức tạp.Tình trạng xã hội đen thanh toán nhau,đưa đến bệnh viện,rồi đe dọa hành hung bác sĩ ,rượt đuổi đâm chém nhau trong bệnh viện.Ai là người bảo vệ sự an toàn cho người thầy thuốc?



Tất nhiên quý vị lãnh đạo bệnh viện,lãnh đạo chính quyền rất chi là đạo đức sẽ lên giọng thuyết giảng,nào là bình tĩnh giải thích cho người nhà bệnh nhân,nào là tích cực chăm sóc,không lơ là thiếu tinh thần trách nhiệm.Xin mới quý vị xuống trực một đêm.Một tua trực cấp cứu chỉ có 3 người,1 bác sĩ và 2 điều dưỡng.Trước tình trạng bệnh nhân ngưng tim ngưng thở,lo ấn tim,tìm vein tiêm thuốc còn không kịp.Miệng đâu mà đi giải thích.Tất nhiên có vị giải thích rất khéo,tập trung giải thích rằng thì là bệnh rất nặng,chúng tôi đã cố gắng hết sức,đã lăng xăng,đã rối rít,đã huy động điện nước,bảo vệ,lái xe….nhưng không cứu được.Trong khi đó bệnh nhân không được hồi sức tích cựu,đúng phương pháp.Bác sĩ tập trung cứu người thì nguy cơ chết cao,bác sĩ giải thích,nguy cơ chết thấp.
Tại sao không tổ chức khoa cấp cứu đúng nghĩa,có phòng cách ly và lực lượng bảo vệ đủ để bảo vệ an toàn tính mạng cho người thầy thuốc.Phải biết một điều rằng trước tình trạng khẩn cấp,nhiệm vụ chính của người thầy thuốc là phải tập trung cứu người,đừng để họ phân tâm vào những lời giải thích.
Mình cũng từng làm HSCC 15 năm.Cũng mướt mồ hôi hồi sức bệnh nhân trong vòng vây thân nhân bệnh nhân,những tiếng chửi rủa cục cằn,những ánh mắt hằm hè cứ như là mình gây ra tai nạn giao thông cho người thân của họ,gây ra nhồi máu cơ tim cho cha mẹ họ.Vừa làm vừa liếc chừng,canh chừng…
Quý vị lãnh đạo,hãy bớt nói lời chim chóc (chữ dùng của nhà văn Nguyễn Quang Lập),mà hãy tập trung vào các biện pháp bảo vệ an toàn sinh mạng cho người thầy thuốc,nhất là những khu vực cấp cứu.Quý vị đừng đóng cửa phòng máy lạnh,rung đùi trong khi tính mệnh nhân viên mình như sợi chỉ treo chuông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét